(Thien Tiger) Mấy đứa nhỏ đâu mà tuổi này bà còn đi bán?

– con út nó lấy chồng miệt Năm Căn, thằng lớn thì phụ hồ ở tỉnh.

Ở Sài Gòn bà sống với ai?

– mình ên à!

Đất Sài Gòn êm ả trôi theo từng ánh bình minh. Mỗi con người vác trên vai mình số phận. Bình thản, cần cù góp vào nhịp sống. Có người khá giả, có người khó khăn, nhưng ai cũng có vị trí của mình và luôn mưu cầu hạnh phúc. Mỗi ngày trôi qua tóc bà thêm sợi bạc, giờ nó nhiều như sao trên trời.

Bà bán đủ sống không?

– cũng dư chút, gửi mấy đứa cháu mua bánh ăn.

Lúc trẻ bươn chải ai cũng mong có ngày thảnh thơi cùng đàn con cháu. Nhưng đã gọi là cuộc đời thì đâu ai biết được chuyện gì. Trong ánh chớp số phận sẽ đặt con người ta vào từng hoàn cảnh khác nhau. Vấn đề không thể là hên xui, mà tất cả ở ý chí, có mạnh mẽ, có căn cơ thì chẳng lo. Chỉ sợ ta tham quá dễ dẫn sai đường. Chứ đặt ước vọng vừa đủ thì cũng không phải lo nghĩ gì nhiều.

Già rồi, lỡ trái gió trở trời thì bà tính sao?

– mới mua được cái bảo hiểm hôm qua nè. Mấy bà bạn hàng chỉ.

Bán vậy bà nhớ cháu không?

– nhớ chứ, tết mới gặp.

Cuộc sống có tầng nấc, có cung bậc. Cung trầm sâu lắng xa xăm. Cung bổng bay cùng ước vọng. Từng tiếng còi xe vang lên, dòng người lũ lướt lướt ngang bà. Ánh mắt nhìn về xa đó đang nghĩ gì? Như Mark hay hỏi?

Nghĩ gì đâu! Đời thường mà.

Ảnh minh hoạ của chị Tulip Nguyễn

#saigonbinhdan

Thien Tiger

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *