Mưa ơi hãy cứ rơi

Mình có một cảm giác rất lạ khi nhìn những hạt mưa rơi. Theo Vật lý do sức hút của trọng lực kéo đám nước ngưng tựu rơi xuống đất. Hạt mưa sa vỡ oà chạm vào mặt đường rơi tí tách.

Mình nhớ rồi, những ngày xưa đó được má cho tắm mưa, mỗi lần cùng đám trẻ trong xóm tung tăng, la hét tiếng cười pha lẫn sự vui sướng đó là không gian không thể diễn tả được. Má không cho tắm mưa vì sợ cảm. Má còn dặn mấy cơn mưa đầu mùa đừng tắm vì bao cái bẩn trên mái nhà đều trôi xuống đất. Mưa như gột rửa những ngày nóng bức và bụi bặm.

Lớn chút gò mình trên chiếc xe đạp, chiếc áo trắng ướt nhẹp, cái sợ lớn nhất là đống tập học bị ướt. Tuổi học trò chẳng lo toan chi cả, mộng mị gửi hồn qua khung cửa mỗi khi cơn mứa đến. Trường PTTH Hùng Vương được thiết kế để có ánh sáng cho việc học nhưng đổi lại mỗi khi mây vần mưa vũ thì cả lớp tối thui. Tối thì sao? Tối thì xin thầy cho nghỉ và biến lớp học thành khán phòng âm nhạc. Mưa vậy cũng mang những tình cảm mến nhau của tuổi mới lớn, cái tuổi hở chút là hờn, lườm chút là giận.

Cơn mưa ngang qua khung trời đại học dường như có gì đó khác. Những lo toan với bài giảng khó, những môn học nặng chuyên môn. Hạt mưa như nặng hơn mỗi khi chiều về.

– ắt xì!

Chắc em cảm rồi, lát về tạt tiệm thuốc mua em uống nhé.

– hổng sao mà…!

Những mùa hè trôi nhanh như cơn mưa chiều. Mỗi đứa một phương. Rồi cuộc sống vẫn trôi như con sông đổ ra biển lớn.

Mưa ơi mưa cứ rơi!

Như lời em buông lơi

Khi lòng yêu anh tỏ

Hạt mưa sa xuống phố

Tung bọt trước hiên nhà

Đó là tình đôi ta

Mãi mãi không chia xa 🙂

#saigonbinhdan

Thien Tiger

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *